Mom

mom

Đây là mẹ tôi, tôi chụp “trộm” bức này vào dịp tết năm 2017. Nhớ đến cái tết năm đó, háo hức cầm bộ máy ảnh rồi cả chân máy về, lên lịch định lượn những đâu ở quê để chụp, sau cùng thì chỉ loanh quanh nhà rồi nhà thờ chụp ảnh. Đúng là không thể biết trước gì mà để lên lịch.

Mẹ tôi là người phụ nữ truyền thống nhưng cũng không ít sự quyết đoán và mạnh mẽ. Khi lấy bố tôi mọi người nghĩ rằng cái Lan chắc nó khổ lắm, ông Mộc thì nóng tính hay nói to thuộc dạng top và có có số má ở xã đó học trò nào lại không sợ ổng. Ấy vậy mà mẹ chia sẻ rằng suốt hơn 30 năm chung sống với nhau chưa một lần bố “tác động vật lý” mẹ tôi cả, có thể to tiếng theo đúng nghĩa tức là giọng nói to chứ không có lời lẽ xúc phạm, thiếu tôn trọng đến mẹ tôi nhưng chắc  chỉ trong khoảng nửa ngày là thôi. Đấy con người ta bất toàn và biết mình bất toàn, biết những thiết sót khuyết điểm của bản thân, có thể nhìn ra và thay đổi từ từ hoặc cũng có thể khó mà thay đổi được nhưng trên hết điều quan trọng nhất là sự TÔN TRỌNG giành cho nhau. Mẹ tôi tôn trọng sự ngay thẳng đến mức hơi nóng tính và nói to của bố tôi, bố tôi tôn trọng sự khiêm nhường và “ít học” của mẹ.

Có lẽ một điều tôi học được nhiều nhất từ mẹ tôi nữa đó là sự khiêm nhường. Khiêm nhường để mình có thể yêu thương nhiều người hơn, yêu thương những người khác hẳn mình. Khiêm nhường để chấp nhận thiếu sót của người khác, cụ thể ở đây là bố tôi.